phân tích bài thơ Tây Tiến Quang Dũng

Hướng dẫn làm bài Cách phân tích bài thơ Tây Tiến Quang Dũng  thpt

– Đọc kỹ bài thơ và hiểu được nội dung, ý nghĩa, cảm xúc của tác giả khi viết bài thơ.
– Xác định được thể loại, cấu trúc, ngôn ngữ, biện pháp tu từ của bài thơ.
– Phân tích được các ý chính của bài thơ, cách tác giả miêu tả chiến tranh, quê hương, tình yêu, hy sinh và niềm tin của những người lính Tây Tiến.
– Nêu được giá trị nghệ thuật và nhân đạo của bài thơ, tác động của bài thơ đến người đọc.
– Viết bài văn theo đúng yêu cầu của đề bài, có sử dụng các ví dụ, trích dẫn từ bài thơ để chứng minh ý kiến.
– Kiểm tra lại bài văn về nội dung, ngôn ngữ, chính tả, câu văn và dấu câu.

Phân tích bài thơ Tây Tiến Quang Dũng 2000 từ

Bài thơ Tây Tiến của nhà thơ Quang Dũng là một tác phẩm nổi tiếng trong thơ chiến tranh Việt Nam, được viết vào năm 1959 khi tác giả mới 19 tuổi. Bài thơ gồm 12 khổ thơ, mỗi khổ có 8 câu, với cách sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, biểu cảm và nghệ thuật. Bài thơ không chỉ miêu tả những cảnh đẹp của vùng Núi Rừng, mà còn thể hiện tâm trạng và tình cảm của người lính đang trên đường tiến vào chiến trường.

Bài thơ được chia làm ba phần chính: phần đầu (khổ 1-3) là sự khởi động của hành trình, phần giữa (khổ 4-9) là sự tiếp xúc với thiên nhiên và con người Tây Nguyên, và phần cuối (khổ 10-12) là sự chuyển biến của tâm hồn người lính khi đối diện với cái chết và hy sinh.

Phần đầu bài thơ gây ấn tượng bởi sự hùng tráng và mãnh liệt của tiếng trống chiêu binh, tiếng kèn hiệu lệnh và tiếng xe tăng lăn bánh. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “rền”, “vang”, “rung”, “dội” để tạo ra âm thanh sống động và mạnh mẽ, gợi lên không khí náo nhiệt và quyết liệt của cuộc khai hỏa. Người lính được miêu tả như những “con sói” hung dữ, sẵn sàng lao vào chiến đấu. Nhưng bên cạnh đó, cũng có những cảm xúc buồn bã và luyến tiếc khi rời xa quê hương, gia đình và người yêu. Nhà thơ dùng những hình ảnh như “mắt em buồn”, “mái tranh xưa”, “đồng ruộng xanh” để diễn tả nỗi nhớ nhung và tiếc nuối của người lính.

Phần giữa bài thơ là sự khám phá của người lính về vùng đất nơi có những cảnh sắc hoang sơ và đẹp đến ngỡ ngàng. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “thơ mộng”, “diệu kỳ”, “kỳ vĩ” để ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên, như những dòng sông uốn lượn, những rừng thông bạt ngàn, những đồi núi hùng vĩ. Người lính cũng được gặp gỡ và giao lưu với những người dân bản địa, những người có cuộc sống giản dị và mến khách. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “thân ái”, “ấm áp”, “vui vẻ” để diễn tả sự gần gũi và hòa nhập của người lính với người dân Tây Nguyên. Người lính cũng được thưởng thức những âm nhạc đặc sắc của vùng đất này, như tiếng đàn tính, tiếng sáo mèo, tiếng hát ru con. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “du dương”, “ngọt ngào”, “say đắm” để tạo ra âm thanh dịu dàng và lãng mạn, gợi lên cảm giác yêu đời và yêu người của người lính.

Phần cuối bài thơ là sự thay đổi của tâm hồn người lính khi họ phải đối mặt với những khó khăn và nguy hiểm của chiến tranh. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “đau đớn”, “khốc liệt”, “tàn khốc” để miêu tả những cảnh tượng đẫm máu và đau thương, như những người lính bị thương, bị chết, bị mất tích. Người lính cũng phải chịu đựng những cơn mưa bom, đạn, lửa và những kẻ thù ác liệt. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “rơi”, “vỡ”, “cháy”, “nổ” để tạo ra âm thanh ồn ào và khủng khiếp, gợi lên cảm giác sợ hãi và lo lắng của người lính. Nhưng bên cạnh đó, cũng có những tia hy vọng và niềm tin vào chiến thắng. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “vững vàng”, “kiên cường”, “an ủi”, “tin tưởng” để diễn tả sự kiên định và can đảm của người lính. Người lính cũng có những khoảnh khắc xúc động và cao thượng khi họ hy sinh vì tổ quốc và đồng đội. Nhà thơ dùng những từ ngữ như “thắp sáng”, “chiếu rọi”, “hi sinh”, “vĩnh hằng” để tôn vinh những anh hùng liệt sĩ.

Bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng là một tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao, là một bản tình ca về chiến tranh và về Tây Nguyên. Bài thơ không chỉ là sự tự sự của một người lính trẻ tuổi, mà còn là sự biểu hiện của tình yêu quê hương, đất nước và con người Việt Nam.

Viết một bình luận