Hòa âm là một khái niệm trong âm nhạc, chỉ sự kết hợp của hai hoặc nhiều âm thanh đồng thời để tạo ra một hiệu ứng thẩm mỹ. Hòa âm có thể được hiểu theo nhiều cách khác nhau, tùy thuộc vào bối cảnh và phong cách âm nhạc. Trong bài luận này, chúng ta sẽ tìm hiểu về hòa âm theo quan điểm của âm nhạc Tây phương, cũng như nội dung học của môn hòa âm.
Hòa âm Tây phương là một hệ thống logic và có quy luật, dựa trên các khái niệm cơ bản như giai điệu, hợp âm, cấu trúc và phân tích. Giai điệu là chuỗi các âm thanh theo trình tự, tạo ra một đường cong âm nhạc. Hợp âm là sự kết hợp của ba hoặc nhiều âm thanh đồng thời, tạo ra một khối âm nhạc. Cấu trúc là sự sắp xếp của các giai điệu và hợp âm theo một thứ tự nhất định, tạo ra một bản nhạc hoàn chỉnh. Phân tích là việc giải thích và diễn giải các yếu tố của hòa âm, bằng cách sử dụng các ký hiệu và thuật ngữ chuyên ngành.
Môn học hòa âm là một môn học quan trọng trong chương trình đào tạo âm nhạc Tây phương, giúp người học nắm vững các kiến thức và kỹ năng về hòa âm. Môn học này bao gồm các nội dung chính sau:
– Lý thuyết hòa âm: Là phần cơ sở lý luận của hòa âm, giới thiệu về các khái niệm như quãng, giai, bậc, chức năng, loại hợp âm, tiến hành, dẫn tiếp, giải quyết và biến tấu.
– Thực hành hòa âm: Là phần ứng dụng thực tiễn của hòa âm, yêu cầu người học biết cách viết và chơi các bài tập hòa âm theo các quy tắc và nguyên tắc đã được học.
– Phân tích hòa âm: Là phần nâng cao kiến thức và hiểu biết về hòa âm, yêu cầu người học biết cách phân tích các tác phẩm âm nhạc từ các thời kỳ và phong cách khác nhau, bằng cách sử dụng các công cụ và phương pháp phân tích.
Hòa âm là một lĩnh vực rộng lớn và sâu sắc của âm nhạc, mang lại nhiều lợi ích cho người học. Hòa âm giúp người học phát triển khả năng nghe, suy luận, sáng tạo và biểu diễn trong âm nhạc. Hòa âm cũng giúp người học mở rộng kiến thức văn hoá và lịch sử qua việc tiếp xúc với các tác phẩm nghệ thuật. Hòa âm là một môn học thú vị và hấp dẫn, đòi hỏi người học phải có sự nỗ lực, kiên trì và đam mê.