Chia sẻ chương trình học tập nghề điều dưỡng tại Đức

Mà hello, xin chào mọi người mình tên là Ngọc Anh, hôm nay mình kiểu rảnh rỗi, xin nông nổi ấy, mình quyết định quay một cái video ngắn để nói chuyện, hàn huyên tâm sự, trải lòng về cái cuộc sống của mình ở đức cũng như là những cái khó khăn, những cái vấn đề mà mình đã gặp phải trong cái quá trình học nghề của mình. Mọi người có thể gọi mình là thỏ dễ thương nha. À giới thiệu qua một chút thì mình là học viên của cmb Việt Nam và mình sang đức để học nghề. Điều dữơng tại đức thì khóa học nghề của mình bắt đầu từ 21 tháng tư, tức là cho đến bây giờ là mình đã học nghề được khoảng 4 tháng rồi. Theo như mọi người cũng biết ấy thì học nghề nó là song song học lý thuyết với cả học thực hành thì mình sẽ nói về học lý thuyết trước nhá.
Done Recognizing Speech Bắt đầu là mình phải học online tại vì mọi người biết là nó đang có cái dịch corona ấy. Giáo viên gửi bài tập gửi tài liệu và mình sẽ đọc cái tài liệu đấy. Trả lời những câu hỏi làm bài tập và gửi lại cho giáo viên cái vấn đề là nó có rất là nhiều cái từ mới rồi những cái từ chuyên ngành í mà mình không thể nào mà mình hiểu được mới có nhiều từ rất là lạ và mình phải dưng nạp hết tất cả những cái từ mới đấy vào trong đầu của mình. Mặc dù mình đã có b 2 rồi đấy, nhưng mà để mà. Nói là có thể hiểu được hết tất cả những cái tài liệu tập của giáo viên thì là một điều không thể tạo được cái thời điểm này tôi lại thì kiểu mình có cơ hội mình có thắc mắc gì thì giáo viên đều sẽ trả lời. Giải giải thích cho mình rất là chi tiết đến khi nào mà mình có thể hiểu được thì thôi. Xong rồi sang đến học thực hành. Hiện tại mình đang thực tập ở một viện gọi là viện giữ lão đi vào buổi sáng thì sẽ gọi các cụ dậy, tắm rửa cho các cụ rồi đưa các cụ đi ăn sáng. Các bữa sau rồi kiểu thỉnh thoảng có những cái hoạt động, trò chơi rồi các thứ các thứ ấy nên các cụ ăn tối xong thì đưa các cụ về giường ngủ thôi. Ơ, nhưng cái vấn đề ở đây là cái dáng người của người châu âu to hơn là cái dáng người của người châu á. Chúng mình nhiều cụ ở trong viện, mình không thể nào tự đứng dậy được. Thế nên là mình phải đưa các cụ dậy những cái ngày đầu tiên mình đi làm, muốn ngất ra cái chỗ làm luôn một cụ đã đành, đằng này lại rất nhiều cụ, thật ra thì nó có cái dụng cụ hỗ trợ tại vì nó cũng khá là lách cách ý, thế nên là chủ yếu là mình đỗ= sức của mình luôn để nói tóm gọn lại. Một chữ thôi thì nó là mệt. Để mình được quen thêm nhiều người cho đến bây giờ thì mọi thứ khá là. 2.

Viết một bình luận