Cứ tới mỗi cái mùa thi cuối 5 và cái mùa tốt nghiệp ra trường thì anh nghĩ là y như rằng trên fanpage của anh sẽ đầy những cái câu hỏi rất đời rất trăn trở, đó là em không biết chọn ngành gì hết. Em sắp ra trường rồi nhưng em chưa biết làm gì, chỉ biết là em không muốn làm cái ngành mà em đã học mà thôi. Thậm chí anh nghĩ là sau một thời gian cách ly xã hội, khi mà hàng chục ngàn những cái doanh nghiệp vừa và nhỏ, Việt Nam đã dừng hoạt động hoặc thậm chí đóng cửa thì là anh tin là không ít các bạn ở thời điểm này đang rất hoang mang về những cái ngã rẽ tiếp theo cho sự nghiệp của mình. Chọn ngành chọn nghề như thế nào đúng không? Và cái việc này nó làm anh nhớ tới một lần nữa lại là một cái sai lầm. Tuổi thơ rất là đau đớn của anh về. Cái cách mà anh định hướng này, anh còn trẻ. Xin chào các bạn mình là Nguyễn Hữu chí của mình là mr warhol và xin chào mừng các bạn đến kênh youtube của anh và một lần nữa có thể các bạn đã bắt đầu ngán ngẫm về những cái câu chuyện thành công vai của người này, người nọ hay kể với chính bản thân anh nữa kìa thì đây sẽ là một cái chuỗi bài chia sẻ về những thất bại, những cái sắc mặt, những sai lầm tuổi thơ của anh. Bởi vì. Khi mà mình thành công á thẳng thắn đi nói gì nghe cũng đúng hết á, nhưng anh luôn tin là những cái thất bại, là những thứ làm cho mình tỉnh ngủ, làm cho mình ngừng ảo tưởng sức mạnh và nó là cái để dạy cho mình nhiều cái nhận thức sâu sắc nhất trong cuộc sống của mình. Đúng không? Thì anh vẫn còn nhớ là 5 anh bước vô đầu lớp 12 đúng không? 17 tuổi thì một ngày đó má mình hỏi mình là đó là đại học không muốn học cái gì. Thì anh nói thiệt luôn á là nếu lúc đó mà anh dám gồng lên trả lời thiệt với má anh, anh sẽ nói là thực ra con đâu bao giờ muốn học đâu hiểu đâu nhiều lớp chị có chơi với lại cô gái thôi, đó là cái mà anh thật sự anh hứng thú hồi anh đi học á cho nên là anh cũng trả lời nó còn không biết nữa. À thì à thì má anh nói bậy bạ mày mấy 5 cuối rồi đúng không? Mày phải chọn ngành chọn trường đấy chứ phải lên đại học chứ nói thiệt con cũng chả biết nữa, chưa bao giờ thật sự nghĩ tới. Mà anh chửi. Like mạnh không lo gì đó, gia đình gia giáo mày phải lên đại học chứ? Kiểu như đại học là học đại á chứ không đi thì thì anh nói OK mình cũng sợ chứ thì. Thì anh mới đầu nói rồi k để con suy nghĩ cho tới lúc đó, bây giờ anh nhìn lại anh mới để ý là. Suốt thời cấp 3 của anh. Anh chưa bao giờ thật sự nghĩ tới điều đó các bạn. Nếu không suốt 5 lớp 10 lớp 11 của anh thì lúc đó chỉ có một cái quan tâm lớn nhất của những thằng con trai dậy thì thôi. Là cô gái tôi có bồ được mê gái lắm. Còn đi học là cái việc nhìn của mình, anh nói thật là anh chỉ nhìn tới được cái theme một tiết xa nhất là kiểm tra học kỳ 2. Và đôi khi anh nghĩ lại đó cũng là cái điều đáng tiếc nhiều đâu của cái giáo dục truyền thống 10 mấy 2 chục 5 rồi trước một cái nền giáo dục đặt rất nặng và kiến thức OKO, tất cả những ông thầy bà cô đều bước vào lớp là có một cái điệp khúc lặp đi lặp lại là các em không được coi thường môn của tôi nha mấy lần tưởng là môn này không thi tốt nghiệp rồi em muốn học sao học nha, nếu mà em học đối phó là em sẽ trả một cái giá rất đắt coi chừng á. Ôi sợ quá mà con ngoan trò giỏi, thế là tan học đều hết tất cả các môn. Thì thú thật là cái việc học đều các môn ngoan ngoãn, vâng lời thì cũng không có gì sai. Nhưng thật tình đó là. Đó là điều đáng tiếc. Bởi vì. Nếu với cái nhận thức về giáo dục hiện đại mà anh đang có ngày hôm nay và được quay trở về quá khứ và chia sẻ lại với thằng nhóc 17 tuổi đó. Thì anh sẽ nói với bạn là thật ra cái sứ mạng quan trọng nhất của thời cấp 3 0 phải là kiến thức. Mà là thông qua cái kiến thức đó để khơi gợi và giúp một đứa trẻ định hướng hướng nghiệp đó là sứ mạng quan trọng nhất đối với giáo dục hiện đại của những quốc gia trên thế giới. Ngày hôm nay, giáo dục cấp 3 vai trò lớn nhất của nó là hướng nghiệp. Là thông qua những cái môn học đó, những cái trải nghiệm, những cái loại mở đó có đánh thức được cái sự tò mò giúp cho một đứa trẻ cảm nhận được cái thế mạnh, cái sự hứng thú của riêng nó. Để rồi từ đó định hướng cho cái sự nghiệp của bạn, thậm chí là ở những cái quốc gia phát triển, hoặc là những cái trường quốc tế có điều kiện thì bên cạnh việc học lên cấp 3 là người ta sẽ tổ chức rất nhiều những cái freefrie đi thực tế để cho học sinh nó tiếp cận được với cái ngành cái nghề thật sự ngoài đời người ta làm là như thế nào? OK, làm marketing thật ra làm cái gì vậy đâu? Sản xuất phim trong studio nó có những cái gì, vai trò gì, công việc làm sao trong một cái nhà máy trong các dây chuyền sản xuất trên công trường là có cái gì rồi cái anh đó, cái chú đó, kỹ sư xây dựng là làm cái gì? Hồi đó mình và cái trải nghiệm thực tế đó sẽ đánh thức lên cái sự tò mò, cái sự hứng khởi của những đứa trẻ. Thì ngày hôm nay anh nghĩ em lại á thì anh thấy là. Đó là cái điều mà 20, 5 về trước trường học ở Việt Nam, ngay cả trường của anh cũng là một người rất là tốt. Hông có làm được? Một phần là vì chúng ta không có cơ chế rồi ngân sách không có đúng không thì? Mình chỉ tập trung dạy kiến thức cho học sinh, nó thi tốt nghiệp và vào đại học mà. Không có hướng nghiệp được. Mà chỉ hướng rồi. Nói, cái này anh nói thật luôn là cũng không phải là để mình thật là các bạn học sinh ngày hôm nay quay trở về và oán trách thầy cô giáo mình rồi đổ hết trách nhiệm lên cho bộ giáo dục cho trường lớp thì cũng không nên như vậy bởi vì mình phải đối diện với một thực tế là nước mình vẫn còn là một nước nghèo. Và nếu các bạn đến trò chuyện với các thầy cô, nhiều khi họ cũng trăn trở và lo lắng cho các bạn, nhưng họ không có ngân sách nhà nước mình là nước nghèo, các bạn cho nên là bây giờ ngân sách là phải lo hạn hán nè đúng không lo? Chuyện khôi phục kinh tế nè rồi bao nhiêu những cái khó khăn gây áp lực thì cái việc tổ chức những cái hoạt động như vậy thật sự là không thể làm nổi đúng không? Cho nên nếu ngày hôm nay nói thật là anh được quay trở về với những gặp lại những cái đứa trẻ 17 tuổi đó của chính anh thì. Anh sẽ nhận cái trách nhiệm đó. OK và anh tin là nếu ngày hôm nay các bạn học lớp 10, lớp 11, các bạn đang coi cái video clip của anh. Nói được phải thích cái đó là bên cạnh việc học dùng internet đi, bây giờ nó dễ hơn rất nhiều so với thời của anh chứ đúng không? Các bạn dùng internet các bạn search search kĩ hơn là cái việc đó, nó làm sao làm về nhà hàng, khách sạn là làm cái gì, làm du lịch mà thật sự làm sao cần cái tính cách và tố chất gì rồi cái công việc của họ áp lực như thế nào, nó khó nó dễ nó thích chỗ nào mấy đứa phải search OK và không chỉ là các bạn trẻ phải làm nó, bố mẹ cũng phải chịu trách nhiệm gánh vác cái giáo dục đó chứ không đẩy hết cho thầy cô được. Bố mẹ phải chia sẻ với con của mình là. 3 đi làm cái gì có cái việc này, việc kia mày thất thu cái gì tao hẹn cho mày gặp anh này chị kia đúng không? Hoặc thậm chí là các bạn trẻ, các bạn ra trường, các bạn đi làm rồi các bạn phải giúp cho em mình chứ đừng đẩy hết cho thầy cô giáo cũng rất là tội nghiệp họ. OK thì. Anh nghĩ là là 20, 5 về trước, anh anh chưa làm được, anh không ý thức được và không chủ động kraz ý nghĩ tới chuyện cô gái và đối phó với thi cử thôi. Cho nên là cái lúc mà anh hỏi thì anh thiệt là không biết. Đây mà thầy cô cũng không dạy nhưng đừng lo. Người ta có nói không, thầy không tày học bạn đúng không? Cho nên người ta làm ngay một chiến dịch khảo sát thị trường lao động, thăm dò xu hướng thì cái mà anh làm 2 ngày sau đó rất là vui cho là anh vô lớp anh hỏi tất cả những đứa bạn trong lớp của anh, anh thi cái gì vậy? Tao nói thiệt luôn á, bây giờ tao bây giờ tao thật sự nghĩ về nó. Ngoài tính thuế, vì vậy ngành nào mày sao? Vậy thì tất cả những cái câu trả lời comeback. À bách khoa tự nhiên, luật kinh tế rồi điện tử cơ khí của cas và sau 2 ngày sau có được kết quả beautiful OK, ngoại- mấy cái đứa mà đã đi học vẽ từ 5 lớp 10 hoặc là những đứa có 3 má làm bác sĩ đúng không thì nó sẽ thi vào kiến trúc hay là y dược right còn lại trong lớp của anh. Xu hướng rất rõ ràng, tôi là con trai là sẽ thi vô ngành kỹ thuật tự nhiên, con gái sẽ thi thi vô kinh tế thương mại. Nói đùa, nhưng mà anh nghĩ là cái thành công lớn nhất của tao, 5, 17 tuổi là có thể là thế mạnh định hướng này nọ thì rất mơ hồ nhưng. Và biết là mình rất mê gái, cho nên chứng tỏ ta là một thằng con trai đích hiệu. Vì vậy, ngày hôm đó anh nghĩ đơn giản là ờ thì mình con trai thì mình học kĩ thuật. Em quay trở về nhà nói với mình là mẹ chắc con học cái ngành kỹ thuật thôi học 3 nam à. Thì má anh cũng rất là vừa ý. Nó nói là ừ OK, ừ thì mày học thì cũng tốt. Và rồi má nói thiệt luôn là nếu mày đã tính theo kỹ thuật rồi. Phim á chỉ bài cho mày nè mày thi công nghệ thông tin đi. Bởi vì ngoài thông tin hot lắm, con ơi, đó là tương lai ờ học, cái đó da sẽ rất dễ kiếm việc làm. Và lương sẽ tốt, anh nói, OK phai tot. Và anh chọn ngành công nghệ thông tin. Mà để ý là các bạn. Cái sai lầm 2 trong một của anh đó, 5, 17 tuổi. Nó mở ra những ngày tháng mà nó bế tắc và nó chán nản và áp lực khủng khiếp khi anh bước vào đại học, đặc biệt là cái 5 nhất đại học của anh. OK. Bởi vì. Tới lúc đó mình mới biết là về mặt cơ bản cái tố chất của mình. Không phải là tính toán và logic. Mà mình không mê cái đó mà nó học phổ thông thì dễ học phổ thông là các bạn chỉ cần chăm chỉ, các bạn cày cày hồi là các bạn lên lớp hết rồi thì cũng được 8, 9 hết à cũng OK, right? Nhưng lên tới đại học nó khác. Chưa kể là ở thời điểm đó, anh nghĩ là anh cày cùng giảng đường và với những cái đứa mà nó say mê nhất, nó giỏi và nó lì lợm nhất trong cả châu á này. Cho nên nếu mình so sánh với họ. Về cái năng lực và cái tố chất là mình bật văn dính vô rắc. Chưa kể là sau khi học trong giảng đường xong quay trở về nhà, anh hoàn toàn không có một chút hứng thú nào để đọc thêm sách tham khảo để đào sâu để nghiên cứu về những cái công nghệ mình. Em thích để rồi mỗi một cái ngày trong cái 5 nhất đại học đó của anh. Là áp lực, là cảm thấy mình kém cỏi, là cảm thấy mình tồi tệ, thậm chí là mỗi ngày mình quay trở về mình, nhìn sách vở và mình luôn tự hỏi mình. Tại sao phải học cái này ta? Có từng trải qua cái cảm giác giống vậy vào nhà trời ơi, thậm chí có cái này nè nghe anh nói được là rất thành thật luôn á mà nghe nó hơi xàm xàm nhưng mà nói thiệt vậy nó là có thể. Đúng là anh không mê tính toán, anh không có mê logic, mình không có giỏi cái đó mà thiệt là ko mê gái mà nếu những ai đã học công nghệ thông tin hoặc là kĩ thuật rồi anh tin chắc là sẽ đồng ý với anh. Là bước vào trong dự án đường. Không gái. Hoang vắng lắm. Buồn lắm, cho nên là. Thiệt như vậy, nói vui thôi nhưng mà thiệt là đến 5, 5, 2 đến học kỳ 2 5 nhất đại học thì anh cúp gần như tất cả những buổi học trên giảng đường, anh không còn bất cứ một cái sự hứng thú, một cái động lực nào để để đến lớp rồi ra đâu và đâu mở ra những ngày tháng rất lạ, u uất rất là u uất của anh ha. Cho nên anh nghĩ túm lại một cái sai lầm đáng tiếc. Rồi 5, 17 tuổi của anh nha. Đó là mình đưa ra cái lựa chọn con đường cái định hướng của mình theo bạn theo bè. May bắt theo cái xu hướng nghe lời người ta thì lúc đó bạn bè mình tụi nó không có ác ý gì hết, nhưng các bạn phải để ý thấy là gì là khi họ khuyên họ dụ họ rủ mình học cùng ngành cùng trường với họ thì họ rất chân tình thôi, nhưng họ đâu có học hay cho mình được, họ đâu có thi thay cho mình được OK nên cái việc mà mình đưa ra cái lựa chọn quyết định dựa vào cái suy nghĩ và cái lời khuyên của người khác. Là cái điều anh nghĩ là một sai lầm rất là ngốc nghếch của anh OK và anh khi anh thấy có khi nó cũng phổ biến nha. Và rồi cái thứ 2 nữa mà anh nghĩ là rất là thực tế luôn. Đó là mình cũng nghe theo cái lời khuyên mọi người, đó là chọn cái ngành hot. Ừm 3 má thì thật ra rất lo rất thương mình cho nên họ chọn cái mình, cái ngành hot, cái ngành dễ kiếm việc cái ngành đang tốt trên thị trường đang đúng xu hướng thì cái này có thể là cái mà 20, 30, 40, 5 về trước, cái thời 3 má của chúng ta thì nó đúng, bởi vì kinh tế họ thiện đó nó thay đổi, chậm hơn những cái chu kỳ kinh tế ổn định hơn. Nhưng mà cho cái ngày hôm nay, nếu các bạn chọn cái ngành hot thị trường, anh nói trước nè, các bạn sẽ kinh ngạc. Bởi vì chưa khi nào những cái chu kỳ nó thay đổi khắc nghiệt mà nó bẻ lái ghét như ngày hôm nay, hết cái thứ mà 5 nay hot. Thì 5 sau đóng băng. Suy thoái, thất nghiệp và nó diễn ra. Sờ sờ ngay trước mắt của chúng ta. Một cái câu chuyện kinh điển đúng không? Là 5 2000 lẻ 6 khi anh mới quay lại với Việt Nam thì đố các bạn sinh viên trong cái thời thời điểm đó raid thì cái lựa chọn hot nhất trên thị trường là ngành gì? Nghề gì ai đã sống qua giai đoạn đó sẽ biết rất rõ. Do đó, cái thời đại kim tiền của đầu tư vào chứng khoán chính xác. Đó là ngành tài chính ngân hàng. Right đó là ngành mà có điểm chuẩn cao nhất trong cái thời đó. Agreed. Và tưởng tượng đi. Là anh nhìn thấy trước mắt của anh luôn right học trò rồi những cái bạn trẻ. Thì lựa chọn và rồi thi đậu vào ngành tài chính ngân hàng thì tưởng tượng nhé. 4 5 sau 5, 2000 10 khi họ tốt nghiệp ra trường, họ đối diện với cái gì? Khủng hoảng kinh tế và tài chính lớn nhất kể từ đại khủng hoảng 5, 1930 cả cái nền tài chính thế giới sụp đổ. Là họ ngơ ngác bước chân ra khỏi trường. Để đối diện với hàng chục ngàn những đàn anh đàn chị đã từng có những cái job rất tốt trong những cái ngân hàng, những quỹ đầu tư ngay bây giờ còn thất nghiệp, huống chi là sinh viên mới ra trường. Raid rồi gần hơn chút nữa, chúng ta cùng cảm nhận rất rõ 5 2016 nếu các bạn biết thì cái ngành hot nhất trên thị trường là ngành xây dựng và bất động sản. OK beautiful. Và rồi tất cả những bạn chọn mà ghi danh vào ngành xây dựng hoặc bất động sản trong 5 2016 17 thì đến 5 2019, 2020 tốt nghiệp ra trường đối diện với bất động sản ngày hôm nay đóng băng hoàn toàn. Right à chúng ta không có những dự án mới trong suốt 1, 5 vừa rồi, OK? Và nó rơi vào một cái kỷ băng hà tiếp theo của bất động sản. Hiểu ý anh không? Cho nên. Cái việc chọn ngành hot trên thị trường để đăng ký.
Cứ tới mỗi cái mùa thi cuối 5 và cái mùa tốt nghiệp ra trường thì anh nghĩ là y như rằng trên fanpage của anh sẽ đầy những cái câu hỏi rất đời rất trăn trở, đó là em không biết chọn ngành gì hết. Em sắp ra trường rồi nhưng em chưa biết làm gì, chỉ biết là em không muốn làm cái ngành mà em đã học mà thôi. Thậm chí anh nghĩ là sau một thời gian cách ly xã hội, khi mà hàng chục ngàn những cái doanh nghiệp vừa và nhỏ, Việt Nam đã dừng hoạt động hoặc thậm chí đóng cửa thì là anh tin là không ít các bạn ở thời điểm này đang rất hoang mang về những cái ngã rẽ tiếp theo cho sự nghiệp của mình. Chọn ngành chọn nghề như thế nào đúng không? Và cái việc này nó làm anh nhớ tới một lần nữa lại là một cái sai lầm. Tuổi thơ rất là đau đớn của anh về. Cái cách mà anh định hướng này, anh còn trẻ. Xin chào các bạn mình là Nguyễn Hữu chí của mình là mr warhol và xin chào mừng các bạn đến kênh youtube của anh và một lần nữa có thể các bạn đã bắt đầu ngán ngẫm về những cái câu chuyện thành công vai của người này, người nọ hay kể với chính bản thân anh nữa kìa thì đây sẽ là một cái chuỗi bài chia sẻ về những thất bại, những cái sắc mặt, những sai lầm tuổi thơ của anh. Bởi vì. Khi mà mình thành công á thẳng thắn đi nói gì nghe cũng đúng hết á, nhưng anh luôn tin là những cái thất bại, là những thứ làm cho mình tỉnh ngủ, làm cho mình ngừng ảo tưởng sức mạnh và nó là cái để dạy cho mình nhiều cái nhận thức sâu sắc nhất trong cuộc sống của mình. Đúng không? Thì anh vẫn còn nhớ là 5 anh bước vô đầu lớp 12 đúng không? 17 tuổi thì một ngày đó má mình hỏi mình là đó là đại học không muốn học cái gì. Thì anh nói thiệt luôn á là nếu lúc đó mà anh dám gồng lên trả lời thiệt với má anh, anh sẽ nói là thực ra con đâu bao giờ muốn học đâu hiểu đâu nhiều lớp chị có chơi với lại cô gái thôi, đó là cái mà anh thật sự anh hứng thú hồi anh đi học á cho nên là anh cũng trả lời nó còn không biết nữa. À thì à thì má anh nói bậy bạ mày mấy 5 cuối rồi đúng không? Mày phải chọn ngành chọn trường đấy chứ phải lên đại học chứ nói thiệt con cũng chả biết nữa, chưa bao giờ thật sự nghĩ tới. Mà anh chửi. Like mạnh không lo gì đó, gia đình gia giáo mày phải lên đại học chứ? Kiểu như đại học là học đại á chứ không đi thì thì anh nói OK mình cũng sợ chứ thì. Thì anh mới đầu nói rồi k để con suy nghĩ cho tới lúc đó, bây giờ anh nhìn lại anh mới để ý là. Suốt thời cấp 3 của anh. Anh chưa bao giờ thật sự nghĩ tới điều đó các bạn. Nếu không suốt 5 lớp 10 lớp 11 của anh thì lúc đó chỉ có một cái quan tâm lớn nhất của những thằng con trai dậy thì thôi. Là cô gái tôi có bồ được mê gái lắm. Còn đi học là cái việc nhìn của mình, anh nói thật là anh chỉ nhìn tới được cái theme một tiết xa nhất là kiểm tra học kỳ 2. Và đôi khi anh nghĩ lại đó cũng là cái điều đáng tiếc nhiều đâu của cái giáo dục truyền thống 10 mấy 2 chục 5 rồi trước một cái nền giáo dục đặt rất nặng và kiến thức OKO, tất cả những ông thầy bà cô đều bước vào lớp là có một cái điệp khúc lặp đi lặp lại là các em không được coi thường môn của tôi nha mấy lần tưởng là môn này không thi tốt nghiệp rồi em muốn học sao học nha, nếu mà em học đối phó là em sẽ trả một cái giá rất đắt coi chừng á. Ôi sợ quá mà con ngoan trò giỏi, thế là tan học đều hết tất cả các môn. Thì thú thật là cái việc học đều các môn ngoan ngoãn, vâng lời thì cũng không có gì sai. Nhưng thật tình đó là. Đó là điều đáng tiếc. Bởi vì. Nếu với cái nhận thức về giáo dục hiện đại mà anh đang có ngày hôm nay và được quay trở về quá khứ và chia sẻ lại với thằng nhóc 17 tuổi đó. Thì anh sẽ nói với bạn là thật ra cái sứ mạng quan trọng nhất của thời cấp 3 0 phải là kiến thức. Mà là thông qua cái kiến thức đó để khơi gợi và giúp một đứa trẻ định hướng hướng nghiệp đó là sứ mạng quan trọng nhất đối với giáo dục hiện đại của những quốc gia trên thế giới. Ngày hôm nay, giáo dục cấp 3 vai trò lớn nhất của nó là hướng nghiệp. Là thông qua những cái môn học đó, những cái trải nghiệm, những cái loại mở đó có đánh thức được cái sự tò mò giúp cho một đứa trẻ cảm nhận được cái thế mạnh, cái sự hứng thú của riêng nó. Để rồi từ đó định hướng cho cái sự nghiệp của bạn, thậm chí là ở những cái quốc gia phát triển, hoặc là những cái trường quốc tế có điều kiện thì bên cạnh việc học lên cấp 3 là người ta sẽ tổ chức rất nhiều những cái freefrie đi thực tế để cho học sinh nó tiếp cận được với cái ngành cái nghề thật sự ngoài đời người ta làm là như thế nào? OK, làm marketing thật ra làm cái gì vậy đâu? Sản xuất phim trong studio nó có những cái gì, vai trò gì, công việc làm sao trong một cái nhà máy trong các dây chuyền sản xuất trên công trường là có cái gì rồi cái anh đó, cái chú đó, kỹ sư xây dựng là làm cái gì? Hồi đó mình và cái trải nghiệm thực tế đó sẽ đánh thức lên cái sự tò mò, cái sự hứng khởi của những đứa trẻ. Thì ngày hôm nay anh nghĩ em lại á thì anh thấy là. Đó là cái điều mà 20, 5 về trước trường học ở Việt Nam, ngay cả trường của anh cũng là một người rất là tốt. Hông có làm được? Một phần là vì chúng ta không có cơ chế rồi ngân sách không có đúng không thì? Mình chỉ tập trung dạy kiến thức cho học sinh, nó thi tốt nghiệp và vào đại học mà. Không có hướng nghiệp được. Mà chỉ hướng rồi. Nói, cái này anh nói thật luôn là cũng không phải là để mình thật là các bạn học sinh ngày hôm nay quay trở về và oán trách thầy cô giáo mình rồi đổ hết trách nhiệm lên cho bộ giáo dục cho trường lớp thì cũng không nên như vậy bởi vì mình phải đối diện với một thực tế là nước mình vẫn còn là một nước nghèo. Và nếu các bạn đến trò chuyện với các thầy cô, nhiều khi họ cũng trăn trở và lo lắng cho các bạn, nhưng họ không có ngân sách nhà nước mình là nước nghèo, các bạn cho nên là bây giờ ngân sách là phải lo hạn hán nè đúng không lo? Chuyện khôi phục kinh tế nè rồi bao nhiêu những cái khó khăn gây áp lực thì cái việc tổ chức những cái hoạt động như vậy thật sự là không thể làm nổi đúng không? Cho nên nếu ngày hôm nay nói thật là anh được quay trở về với những gặp lại những cái đứa trẻ 17 tuổi đó của chính anh thì. Anh sẽ nhận cái trách nhiệm đó. OK và anh tin là nếu ngày hôm nay các bạn học lớp 10, lớp 11, các bạn đang coi cái video clip của anh. Nói được phải thích cái đó là bên cạnh việc học dùng internet đi, bây giờ nó dễ hơn rất nhiều so với thời của anh chứ đúng không? Các bạn dùng internet các bạn search search kĩ hơn là cái việc đó, nó làm sao làm về nhà hàng, khách sạn là làm cái gì, làm du lịch mà thật sự làm sao cần cái tính cách và tố chất gì rồi cái công việc của họ áp lực như thế nào, nó khó nó dễ nó thích chỗ nào mấy đứa phải search OK và không chỉ là các bạn trẻ phải làm nó, bố mẹ cũng phải chịu trách nhiệm gánh vác cái giáo dục đó chứ không đẩy hết cho thầy cô được. Bố mẹ phải chia sẻ với con của mình là. 3 đi làm cái gì có cái việc này, việc kia mày thất thu cái gì tao hẹn cho mày gặp anh này chị kia đúng không? Hoặc thậm chí là các bạn trẻ, các bạn ra trường, các bạn đi làm rồi các bạn phải giúp cho em mình chứ đừng đẩy hết cho thầy cô giáo cũng rất là tội nghiệp họ. OK thì. Anh nghĩ là là 20, 5 về trước, anh anh chưa làm được, anh không ý thức được và không chủ động kraz ý nghĩ tới chuyện cô gái và đối phó với thi cử thôi. Cho nên là cái lúc mà anh hỏi thì anh thiệt là không biết. Đây mà thầy cô cũng không dạy nhưng đừng lo. Người ta có nói không, thầy không tày học bạn đúng không? Cho nên người ta làm ngay một chiến dịch khảo sát thị trường lao động, thăm dò xu hướng thì cái mà anh làm 2 ngày sau đó rất là vui cho là anh vô lớp anh hỏi tất cả những đứa bạn trong lớp của anh, anh thi cái gì vậy? Tao nói thiệt luôn á, bây giờ tao bây giờ tao thật sự nghĩ về nó. Ngoài tính thuế, vì vậy ngành nào mày sao? Vậy thì tất cả những cái câu trả lời comeback. À bách khoa tự nhiên, luật kinh tế rồi điện tử cơ khí của cas và sau 2 ngày sau có được kết quả beautiful OK, ngoại- mấy cái đứa mà đã đi học vẽ từ 5 lớp 10 hoặc là những đứa có 3 má làm bác sĩ đúng không thì nó sẽ thi vào kiến trúc hay là y dược right còn lại trong lớp của anh. Xu hướng rất rõ ràng, tôi là con trai là sẽ thi vô ngành kỹ thuật tự nhiên, con gái sẽ thi thi vô kinh tế thương mại. Nói đùa, nhưng mà anh nghĩ là cái thành công lớn nhất của tao, 5, 17 tuổi là có thể là thế mạnh định hướng này nọ thì rất mơ hồ nhưng. Và biết là mình rất mê gái, cho nên chứng tỏ ta là một thằng con trai đích hiệu. Vì vậy, ngày hôm đó anh nghĩ đơn giản là ờ thì mình con trai thì mình học kĩ thuật. Em quay trở về nhà nói với mình là mẹ chắc con học cái ngành kỹ thuật thôi học 3 nam à. Thì má anh cũng rất là vừa ý. Nó nói là ừ OK, ừ thì mày học thì cũng tốt. Và rồi má nói thiệt luôn là nếu mày đã tính theo kỹ thuật rồi. Phim á chỉ bài cho mày nè mày thi công nghệ thông tin đi. Bởi vì ngoài thông tin hot lắm, con ơi, đó là tương lai ờ học, cái đó da sẽ rất dễ kiếm việc làm. Và lương sẽ tốt, anh nói, OK phai tot. Và anh chọn ngành công nghệ thông tin. Mà để ý là các bạn. Cái sai lầm 2 trong một của anh đó, 5, 17 tuổi. Nó mở ra những ngày tháng mà nó bế tắc và nó chán nản và áp lực khủng khiếp khi anh bước vào đại học, đặc biệt là cái 5 nhất đại học của anh. OK. Bởi vì. Tới lúc đó mình mới biết là về mặt cơ bản cái tố chất của mình. Không phải là tính toán và logic. Mà mình không mê cái đó mà nó học phổ thông thì dễ học phổ thông là các bạn chỉ cần chăm chỉ, các bạn cày cày hồi là các bạn lên lớp hết rồi thì cũng được 8, 9 hết à cũng OK, right? Nhưng lên tới đại học nó khác. Chưa kể là ở thời điểm đó, anh nghĩ là anh cày cùng giảng đường và với những cái đứa mà nó say mê nhất, nó giỏi và nó lì lợm nhất trong cả châu á này. Cho nên nếu mình so sánh với họ. Về cái năng lực và cái tố chất là mình bật văn dính vô rắc. Chưa kể là sau khi học trong giảng đường xong quay trở về nhà, anh hoàn toàn không có một chút hứng thú nào để đọc thêm sách tham khảo để đào sâu để nghiên cứu về những cái công nghệ mình. Em thích để rồi mỗi một cái ngày trong cái 5 nhất đại học đó của anh. Là áp lực, là cảm thấy mình kém cỏi, là cảm thấy mình tồi tệ, thậm chí là mỗi ngày mình quay trở về mình, nhìn sách vở và mình luôn tự hỏi mình. Tại sao phải học cái này ta? Có từng trải qua cái cảm giác giống vậy vào nhà trời ơi, thậm chí có cái này nè nghe anh nói được là rất thành thật luôn á mà nghe nó hơi xàm xàm nhưng mà nói thiệt vậy nó là có thể. Đúng là anh không mê tính toán, anh không có mê logic, mình không có giỏi cái đó mà thiệt là ko mê gái mà nếu những ai đã học công nghệ thông tin hoặc là kĩ thuật rồi anh tin chắc là sẽ đồng ý với anh. Là bước vào trong dự án đường. Không gái. Hoang vắng lắm. Buồn lắm, cho nên là. Thiệt như vậy, nói vui thôi nhưng mà thiệt là đến 5, 5, 2 đến học kỳ 2 5 nhất đại học thì anh cúp gần như tất cả những buổi học trên giảng đường, anh không còn bất cứ một cái sự hứng thú, một cái động lực nào để để đến lớp rồi ra đâu và đâu mở ra những ngày tháng rất lạ, u uất rất là u uất của anh ha. Cho nên anh nghĩ túm lại một cái sai lầm đáng tiếc. Rồi 5, 17 tuổi của anh nha. Đó là mình đưa ra cái lựa chọn con đường cái định hướng của mình theo bạn theo bè. May bắt theo cái xu hướng nghe lời người ta thì lúc đó bạn bè mình tụi nó không có ác ý gì hết, nhưng các bạn phải để ý thấy là gì là khi họ khuyên họ dụ họ rủ mình học cùng ngành cùng trường với họ thì họ rất chân tình thôi, nhưng họ đâu có học hay cho mình được, họ đâu có thi thay cho mình được OK nên cái việc mà mình đưa ra cái lựa chọn quyết định dựa vào cái suy nghĩ và cái lời khuyên của người khác. Là cái điều anh nghĩ là một sai lầm rất là ngốc nghếch của anh OK và anh khi anh thấy có khi nó cũng phổ biến nha. Và rồi cái thứ 2 nữa mà anh nghĩ là rất là thực tế luôn. Đó là mình cũng nghe theo cái lời khuyên mọi người, đó là chọn cái ngành hot. Ừm 3 má thì thật ra rất lo rất thương mình cho nên họ chọn cái mình, cái ngành hot, cái ngành dễ kiếm việc cái ngành đang tốt trên thị trường đang đúng xu hướng thì cái này có thể là cái mà 20, 30, 40, 5 về trước, cái thời 3 má của chúng ta thì nó đúng, bởi vì kinh tế họ thiện đó nó thay đổi, chậm hơn những cái chu kỳ kinh tế ổn định hơn. Nhưng mà cho cái ngày hôm nay, nếu các bạn chọn cái ngành hot thị trường, anh nói trước nè, các bạn sẽ kinh ngạc. Bởi vì chưa khi nào những cái chu kỳ nó thay đổi khắc nghiệt mà nó bẻ lái ghét như ngày hôm nay, hết cái thứ mà 5 nay hot. Thì 5 sau đóng băng. Suy thoái, thất nghiệp và nó diễn ra. Sờ sờ ngay trước mắt của chúng ta. Một cái câu chuyện kinh điển đúng không? Là 5 2000 lẻ 6 khi anh mới quay lại với Việt Nam thì đố các bạn sinh viên trong cái thời thời điểm đó raid thì cái lựa chọn hot nhất trên thị trường là ngành gì? Nghề gì ai đã sống qua giai đoạn đó sẽ biết rất rõ. Do đó, cái thời đại kim tiền của đầu tư vào chứng khoán chính xác. Đó là ngành tài chính ngân hàng. Right đó là ngành mà có điểm chuẩn cao nhất trong cái thời đó. Agreed. Và tưởng tượng đi. Là anh nhìn thấy trước mắt của anh luôn right học trò rồi những cái bạn trẻ. Thì lựa chọn và rồi thi đậu vào ngành tài chính ngân hàng thì tưởng tượng nhé. 4 5 sau 5, 2000 10 khi họ tốt nghiệp ra trường, họ đối diện với cái gì? Khủng hoảng kinh tế và tài chính lớn nhất kể từ đại khủng hoảng 5, 1930 cả cái nền tài chính thế giới sụp đổ. Là họ ngơ ngác bước chân ra khỏi trường. Để đối diện với hàng chục ngàn những đàn anh đàn chị đã từng có những cái job rất tốt trong những cái ngân hàng, những quỹ đầu tư ngay bây giờ còn thất nghiệp, huống chi là sinh viên mới ra trường. Raid rồi gần hơn chút nữa, chúng ta cùng cảm nhận rất rõ 5 2016 nếu các bạn biết thì cái ngành hot nhất trên thị trường là ngành xây dựng và bất động sản. OK beautiful. Và rồi tất cả những bạn chọn mà ghi danh vào ngành xây dựng hoặc bất động sản trong 5 2016 17 thì đến 5 2019, 2020 tốt nghiệp ra trường đối diện với bất động sản ngày hôm nay đóng băng hoàn toàn. Right à chúng ta không có những dự án mới trong suốt 1, 5 vừa rồi, OK? Và nó rơi vào một cái kỷ băng hà tiếp theo của bất động sản. Hiểu ý anh không? Cho nên. Cái việc chọn ngành hot trên thị trường để đăng ký.